Lại thêm du học sinh nữa tử vong tại Nhật Bản

Ngày 12/9, sau trận ốm vì sốt virus, du học sinh Trịnh Ngọc Hữu (sn 1986 – Bắc Giang) bất ngờ bị đột tử tại bệnh viện Koshigaya, tỉnh Saitama, Nhật Bản. Do hoàn cảnh gia đình khó khăn nên bạn bè phải kêu gọi sự giúp đỡ trên mạng xã hội để lo hậu sự cho Hữu.

Cộng đồng mạng kêu gọi giúp đỡ du học sinh đột tử tại Nhật Bản

Mới đây, câu chuyện buồn về du học sinh Trịnh Ngọc Hữu (sinh năm 1986, quê ở xã Cương Sơn, huyện Lục Nam, Bắc Giang) tử vong tại Nhật Bản khiến nhiều người thương cảm. Hiện tại, gia đình cùng cộng đồng mạng đã cùng nhau kêu gọi sự giúp đỡ của mọi người để có thể đưa anh Hữu về quê nhà và tổ chức hậu sự cho anh.

Kính mong các tổ chức, cá nhân, doanh nghiệp, mạnh thường quân giúp đỡ gia đình và tổ chức tang lễ hỏa táng, đưa hài cốt của em về với quê nhà. Vì gia đình khó khăn, mẹ già ốm bệnh, vợ vì còn có hai con nhỏ không sang được, gia đình có ủy quyền cho anh Kiên là bạn thân đứng ra giúp gia đình làm thủ tục để đưa em về Việt Nam nhưng kinh tế gia đình khó khăn. Ai có thể đứng ra kêu gọi tấm lòng hảo tâm của cộng đồng chúng ta chung tay giúp đỡ em ý và gia đình với ạ.

du-hoc-sinh-dot-tu-tai-nhat-ban

Bạn bè kêu gọi sự giúp đỡ của cộng đồng mạng để lo hậu sự cho Hữu

Theo thông tin chúng tôi được biết, anh Hữu đi du học Nhật Bản được 3 năm. Đợt vừa qua, anh bị sốt virus nhưng không may đã đột tử tại bệnh viện ở Nhật Bản. Theo tìm hiểu, do làm việc quá sức trong thời gian dài và phát bệnh nhồi máu cơ tim tại phòng trọ, anh Hữu được mọi người gọi xe đưa đến cấp cứu tại bệnh viện Koshigaya thành phố Koshigaya tỉnh Saitama, Nhật Bản nhưng không qua khỏi.

Được biết, gia đình anh Hữu rất nghèo, anh còn mẹ già đang ốm cùng vợ và 2 con nhỏ nên hoàn cảnh lại càng khó khăn.

Trao đổi với chúng tôi, L.T.Đ, người ở cùng anh Hữu tại Nhật Bản cho hay anh Hữu đi Nhật du học được 3 năm nay, sự việc xảy ra quá bất ngờ khiến ai cũng cảm thấy xot xa: “Anh ấy là du học sinh sang trước mình 1 năm. Mình sang thì ở cùng phòng với anh ấy. Sau sự việc xảy ra, gia đình cũng mong muốn hỏa thiêu bên Nhật rồi mang hài cốt về Việt Nam. Chúng mình đang kêu gọi anh em, bạn bè cùng các tổ chức từ thiện quyên góp giúp gia đình lo tang lễ cho anh.

Nhà anh Hữu nghèo khó, vợ còn nuôi hai đứa con nhỏ rất vất vả. Ở bên Nhật, anh cũng đi làm nhiều hơn cả đi học để chi tiêu và gửi về cho gia đình”.

Vợ anh Hữu: “Ngày nào các con tôi cũng đòi mẹ gọi điện để gặp bố”

Liên lạc với chị Nguyễn Thị Sâm (1988), vợ anh Ngọc Hữu qua điện thoại, chúng tôi cũng không cầm nổi nước mắt khi phía đầu dây bên kia, giọng nói của chị Sâm liên tục nghẹn lại vì những tiếng khóc chua xót.

Chị Sâm tâm sự, tối ngày 11/9, anh Hữu có gọi điện thoại về nhà chúc mừng con trai. Mọi thứ diễn ra bình thường khiến chị Sâm không bao giờ nghĩ rằng, đó là lần cuối cùng chị nghe thấy tiếng nói của chồng mình.

Cách đây 3 năm, anh Hữu quyết tâm sang Nhật du học để đổi đời. Vì không nhận được bất cứ học bổng nào nên cả hai vợ chồng chị phải vay nợ số tiền lên tới vài trăm triệu đồng.

du-hoc-sinh-huu

Hữu trong 1 chuyến đi chơi tại Nhật Bản (Ảnh do gia đình cung cấp)

Ngày anh Hữu lên đường, chị Sâm nhìn theo với biết bao hy vọng, trông đợi. Ai cũng nghĩ, chuyến đi Nhật đó rồi sẽ mang đến những điều tốt đẹp, cuộc sống của hai vợ chồng và các con sẽ khá hơn… nào ngờ mọi thứ lại kết thúc trong bi kịch.

“Chồng tôi trước đây đi làm ở Hải Phòng nhưng công ty phá sản. Anh ấy bị mất việc. Cuộc sống của gia đình lâm vào bước khó khăn nên mới quyết tâm du học, hy vọng khi về nước có công việc ổn định, lương cao hơn để trang trải, lo lắng cho các con”, chị Sâm nói.

5 năm du học, anh Hữu đã đi được hơn nửa quãng đường. Cuộc sống của anh tại Nhật cũng rất khó khăn khi anh vừa đi làm, vừa đi học, không chỉ lo cho bản thân mà còn tích cóp gửi về nhà.

Ở quê nhà, chị Sâm một mình đi làm nuôi hai con nhỏ và mẹ chồng đau ốm. Con trai lớn năm nay đã lên lớp một, con gái nhỏ mới vừa tròn 3 tuổi. Số tiền lương ít ỏi 2-3 triệu đồng/tháng của chị và khoản phụ cấp chồng gửi về mới chỉ đủ lo ăn, đủ mặc và chuyện học hành cho các con chứ chưa nói gì đến khoản trả nợ vài trăm triệu vay mượn ngày anh Hữu đi Nhật Bản.

“Sáng hôm anh Hữu mất, tự nhiên tôi thấy lòng như lửa đốt. Mọi khi anh ấy hay gọi về nhà vào lúc 5h30 sáng nhưng hôm đó thì không. Tôi nhắn tin cho anh ấy thì chỉ 5 phút sau đã có tin nhắn lại. Nhưng không phải anh Hữu nhắn vì anh ấy không bao giờ nhắn tin hay gọi điện cho tôi được nữa”, chị Sâm nức nở.

Mong muốn lớn nhất của chị Sâm là được nhìn thấy chồng lần cuối sau 3 năm trời xa cách. Thế nhưng vì hoàn cảnh quá khó khăn, ước muốn này với chị trở nên thật xa vời: “Bạn bè anh ấy nói chi phí lo hỏa táng và đưa anh về quê nhà phải mất cỡ 200-300 triệu. Số tiền ấy lớn quá, tôi có bán nhà, bán đất cũng không đủ”.

Mỗi lần nghĩ đến đó chị Sâm lại đau lòng như đứt từng khúc ruột. Chị luôn tự trách bản thân kém cỏi, không kiếm được nhiều tiền để lo cho chồng, trách mình vì sao để anh ấy đi du học để rồi khi ốm đau cũng không có ai ở bên.

Khổ nhất là hai con của chị Sâm. “Ngày nào chúng nó cũng đòi mẹ gọi điện để gặp bố. Chúng nó cứ ngước lên nhìn ảnh bố và hỏi mẹ bố đi đâu mà không gọi điện về…”, chị Sâm nghẹn lời không nói nổi hết câu.

Bây giờ gia đình chị Sâm chỉ trông mong vào lòng tốt của mọi người, giúp đỡ họ một khoản tiền để chuyện hậu sự của anh Hữu được lo êm xuôi. Có như vậy, chị Sâm cũng mới an lòng lo cáng đáng cả gia đình và trả số nợ lớn đã vay mượn từ 3 năm trước.

Theo: Tri thức trẻ